Cụm từ bỏ "nhà dược học phương Đông lỗi lạc" dành riêng cho GS-TS Đỗ vớ Lợi là một trong tựa đề nội dung bài viết của tác giả Hàm Châu đăng trên báoNhân Dânngày 17.9.2010, khi vậy đã về trời trước đó hơn 2 năm. Và tôi rất gật đầu đồng ý với cụm từ này…
Bạn đang xem: Giáo sư đỗ tất lợi
![]() | |||||||||
Hình chụp GS-TS Đỗ vớ Lợi năm 1997 vào thời điểm năm 2000, sau khi chạm mặt cụ, tôi nảy ra ý định viết về chũm một bài bác gửi đăng trên Thanh Niên cuối tuần. Công ty báo - nhạc sĩ Vũ Đức Sao Biển khi đó phụ trách tờ này, đã mang lại đăng trên chuyên mục nhân đồ số báo ngày 13.8.2000 cùng với tựa đề: giáo sư Đỗ vớ Lợi: “Tiến sĩ thuốc nam”. Một tựa báo tôi hết sức thích, bởi chắc rằng nó dung dị, đôn hậu như tính biện pháp của cụ, không giống với mẫu tựa trước đó tôi đặt hơi… “đao to búa lớn”: “GS-TS Đỗ vớ Lợi: Một cuộc sống vinh quang và cay đắng!”. Lúc báo ra, tôi đã thầm cảm ơn nhà báo Vũ Đức Sao Biển về cách dùng từ tinh tế và kỹ thuật biên tập của ông. Tiến sĩ, mà lại không bảo đảm luận ánmon 8.2000, tôi gặp cụ Lợi trước tiên ở bệnh viện Tuệ Lãn phía trong một bé hẻm trên phố Cách Mạng tháng 8 (quận 3, TP.HCM) của lương y Nguyễn Đức Nghĩa, là học trò “ruột” của cụ, cũng là nơi về sau Lương y Nghĩa được sự được cho phép của gia đình, đặt bàn thờ cúng cụ nghỉ ngơi đây. Mỗi thời gian giỗ cụ, y sĩ Nghĩa lại thờ kiếng vô cùng trang nghiêm, tôn kính và mọi khi như vậy, lại có bác sĩ Đỗ vớ Tạo, công tác làm việc ở khoa gây thích - Hồi sức của khám đa khoa Việt Đức (nay đã nghỉ hưu), nam nhi của thay từ hà thành bay vào, ngồi cùng với anh em báo giới và lương y Đinh Công Bảy, Tổng thư cam kết Hội Dược liệu tp.hồ chí minh và một trong những lương y ở sài Gòn, Đồng Nai tề tựu, thắp hương viếng và tưởng nhớ cụ. Vào cái năm 2000 ấy, lúc gặp gỡ cụ, cảm giác cho đến bây chừ tôi vẫn còn đó nhớ, sẽ là cách thì thầm nhẩn nha cùng dí dỏm, hết sức thú vị của cụ với người ngồi hầu chuyện. Tôi, năm ấy chưa đầy 40 tuổi, ngồi cùng với một các cụ ông cụ bà mải mê thủ thỉ thuốc và trị bệnh dịch cứu người, bây giờ đã 82 tuổi. Trên đường trong tương lai buổi thì thầm đầu tiên, vậy tiễn ra cửa ngõ và nói: “Tôi còn nghỉ ngơi lại mấy ngày, thời điểm nào rỗi lại ghẹ chơi”. Vừa chạy xe, tôi vừa lưu giữ lại các đoạn cố kể về thời chống chiến, đau đớn tột cùng tuy nhiên giọng vẫn dịu bâng và thỉnh phảng phất lại chêm vào đôi tiếng mỉm cười hồn nhiên, sau mỗi lần đưa tay chỉnh lại mục kỉnh hết sức trịnh trọng. Tôi tự bật cười: “Ông già độc đáo thật”.
rứa kể về học tập vị tiến sĩ “độc đáo” mà ráng nhận được, là sau lần dự án công trình nổi giờ đồng hồ Những cây thuốc và vị thuốc nước ta dày hơn 2000 trang xuất bản và rộng phủ ra nước ngoài, nói theo cách khác không ngoa là 1 trong công trình khoa học to mập đặt nền móng đến nền y học áp dụng thuốc nam tiên tiến ở nước ta. Ở trong bài báo của mình, tôi đang dẫn lại lời đề cập của vậy và cập nhật thêm bạn dạng tài liệu mà chũm giao cho, để viết đoạn sau đây: “Đánh giá về bộ sách này, một đồng chí 4 nhà chưng học Liên Xô đã thuộc viết bình thường một bài xích báo dài khoảng chừng 1 vạn tự với nhan đề Cây thuốc việt nam và vai trò của giáo sư Đỗ vớ Lợi trong việc nghiên cứu và phân tích các cây dung dịch đó đăng trên tập san Tài nguyên thực vật năm 1967. Trong bài bác báo này, các tác giả đã thống nhất thừa nhận định: “Đỗ vớ Lợi là giữa những người vận động xuất sắc của nền y học công nghệ hiện đại, người có khả năng bắc mẫu cầu giữa nền y học kỹ thuật với một trong những nền y học tiến bộ của châu Á - nền y học Việt Nam”. Ngày 31.5.1968, tại buổi họp Hội đồng bác học của Viện Hóa dược Lêningrad, giáo sư A.F. Hammerman, nhà chưng học lão thành “bậc thầy của phần lớn các đơn vị dược liệu học toàn Liên bang Xô Viết", phát biểu: “Trước đây, y học tập dân gian chỉ được truyền miệng từ thầy quý phái trò, hiện nay đã được biến thành sách để khỏi mất đi phần nhiều điều đang tích lũy được từ hàng trăm năm nay. Đó là công phu to to của Đỗ tất Lợi không những so với nhân dân vn mà cả so với khoa học cố giới…”. Vào đúng năm đơn vị dược học Đỗ tất Lợi sắp bước qua 50 tuổi, với hơn 100 dự án công trình khoa học lúc đó đã ra mắt và ứng dụng tác dụng trong vòng hơn hai mươi năm (từ 1946 mang lại 1968), ngày 30.5.1968, nhà kỹ thuật y dược cổ truyền Đỗ tất Lợi đã có được Hội đồng khoa học viện Hàn lâm kỹ thuật Liên Xô cấp bằng tiến sĩ khoa học nghành nghề dịch vụ dược học, mà không cần phải làm thủ tục đảm bảo như thông lệ. Neriolin, một niềm mơ ước dang dở
|